câu 1 Ma-na-se được mười hai tuổi khi người lên làm vua,: Điều này có nghĩa là ông sinh vào giai đoạn mười lăm năm cuối đời của Ê-xê-chia, mười lăm năm sống thêm mà Ê-xê-chia cầu nguyện (2 Các vua 20:6). Mười lăm năm đó đã khiến Giu-đa có một trong những vị vua tồi tệ nhất.
Đây là một triều đại vừa dài vừa là một triều đại vô cùng gian ác. Sự nghiệp lâu dài hay tuổi thọ cao không nhất thiết là bằng chứng về sự ban phước và chấp thuận của Chúa.
Bất chấp những lời cảnh báo nhân từ của Đức Chúa Trời, cả nhà vua lẫn dân chúng đều không lắng nghe. Đức Chúa Trời đã tìm ra những cách thuyết phục hơn để nói với những kẻ cai trị và người dân Giu-đa.
Đức Chúa Trời cho người vào ngục để ăn năn; như Ngài đã đưa Đa-vít vào vực sâu, và đưa Giô-na vào bụng cá voi để cầu nguyện. Nghịch cảnh đã đưa nhiều linh hồn lên thiên đàng, mà nếu không thì sự thịnh vượng đã đưa họ xuống địa ngục.
"Ồ! Tôi không ngạc nhiên về tội lỗi của Ma-na-se bằng ngạc nhiên về lòng thương xót của Đức Chúa Trời" (Spurgeon)
Youtube:
nguồn
https://enduringwor.com/bible-commentary/2-chronicles-33/