Sa-lô-môn là một nhà lãnh đạo của các nhà lãnh đạo. Không có nhà lãnh đạo khôn ngoan nào tự mình làm tất cả. Họ biết cách giao phó trách nhiệm và quyền hạn và công việc được hoàn thành. Sự khôn ngoan tuyệt vời của Sa-lô-môn cho phép ông thấy được nhu cầu để có được, đào tạo và tuyển dụng những người phù hợp để đáp ứng những nhu cầu đó.
Sự lãnh đạo của Sa-lô-môn có tổ chức. Ông biết rằng Chúa là Chúa của sự thiết kế và tổ chức, và mọi thứ chỉ đơn giản là vận hành tốt hơn và hiệu quả hơn khi được tổ chức.
Thời kỳ trị vì của Sa-lô-môn là một thời kỳ vàng son, Dân số tăng mạnh và đây là mùa thịnh vượng, giải trí và vui chơi.
Sa-lô-môn không phải là một chiến binh hay một vị tướng. Sự hòa bình này do Vua Đa-vít đạt được và Vua Sa-lô-môn được tận hưởng
AI NẤY ĐỀU Ở DƯỚI CÂY NHO VÀ CÂY VẢ MÌNH.: Đây là lối nói dân gian biểu thị thời kỳ hòa bình và thịnh vượng ở Y-sơ-ra-ên, biểu thị sự an toàn khỏi thù trong, giặc ngoài (Ê-sai 36:16; Mi-chê 4:4; Xa-cha-ri 3:10)
Câu 28: HỌ THEO PHIÊN MÌNH tập trung vào ý tưởng rằng mỗi người chúng ta có trách nhiệm phải hoàn thành trong Vương quốc của Đức Chúa Trời, và chúng ta nên siêng năng thực hiện nó và mong đợi được cung cấp cho nhiệm vụ này.
“Trong triều đình của Sa-lô-môn, tất cả các quan chức của ông đều phải thi hành nhiệm vụ,‘ mọi người tùy theo trách nhiệm của mình. ’Chính xác là như vậy trong vương quốc của Chúa Giê-xu Christ của chúng ta. Nếu chúng ta thực sự là của Ngài, Ngài đã gọi chúng ta đến một số công việc việc và chức vụ, và Ngài muốn chúng ta thi hành chức vụ đó một cách siêng năng. Chúng ta không phải để trở thành người tiện nghi, thoải mái, mà là những người đàn ông có vũ khí; không phải là những người lang thang, mà là những người lao động; không phải những siêu sao lấp lánh, mà là những ngọn đèn cháy sáng và tỏa sáng ”. (Spurgeon)
“Nhiều đầy tớ gái dâng của lễ bằng một phần tư xu, và nếu tỷ lệ tương tự được thực hiện giữa những người giàu có, thì vàng sẽ không phải là thứ kim loại hiếm như vậy trong ngân khố của CHÚA. Một phần mười có thể là quá nhiều đối với một số người, nhưng một nửa có thể không đủ cho những người khác. Hãy để nó là, "Mỗi người theo trách nhiệm của mình, tùy theo mức độ và tầm quan trọng." (Spurgeon)
Spurgeon kết luận thông điệp trên một nốt cao: “Mọi sự đều dành cho Chúa Giê-xu, Sa-lô-môn vinh quang của trái tim chúng ta, Đấng yêu dấu của linh hồn chúng ta! sống cho Chúa Giêsu! chết cho Chúa Giêsu! Thời gian cho Chúa Giêsu! Đời đời cho Chúa Giêsu! Bàn tay và trái tim cho Chúa Giêsu! Khối óc và cái lưỡi cho Chúa Giêsu! Đêm và ngày cho Chúa Giêsu! Bệnh tật hay sức khỏe cho Chúa Giêsu! Danh dự hay sự sỉ nhục cho Chúa Giê-xu! Xấu hổ hay vinh quang cho Chúa Giê-xu! Tất cả mọi thứ cho Chúa Giê-xu, ‘Mọi người tùy theo sự trách nhiệm của mình.’ nó có thể được như vậy! A-men. ”
Câu 29: Trong những năm vinh quang của vương quốc Sa-lô-môn, ông đã sử dụng sự khôn ngoan tuyệt vời mà Đức Chúa Trời ban cho. Đáng buồn thay, ông không phải lúc nào cũng ứng dụng sự khôn ngoan này, về cuối không còn sùng kính và thờ phượng Đức Chúa Trời nữa (I Các Vua 11: 1-11).
Theo một nghĩa nào đó, những phước lành này đến với Sa-lô-môn vì sự vâng lời của Đa-vít nhiều hơn là của ông. Đa-vít trung thành và mật thiết với Đức Chúa Trời hơn Sa-lô-môn; tuy nhiên, bề ngoài Đức Chúa Trời ban phước cho Sa-lô-môn vì lợi ích của Đa-vít hơn là Ngài ban phước cho chính Đa-vít.
Câu 32: Sa-lô-môn đã sáng tác nhiều bài hát nhưng ít bài Thi thiên còn Đa-vít là người viết Thi-thiên ngọt ngào của Y-sơ-ra-ên (2 Sa-mu-ên 23: 1). Lý do vì mối tương giao của Sa-lô-môn với Đức Chúa Trời (so với cha của ông là Đa-vít).
Youtube:
https://www.youtube.com/watch?v=5M7JgA9_ncY&list=PLwhU8pZXqoajFzgmpCrF4HGXIl1oUFbB3&index=3
Nguồn:
https://enduringword.com/bible-commentary/1-kings-4/