Ngược lại với chồng mình là Na-banh A-bi-ga-in không đến với David một cách kênh kiệu (xinh đẹp, giàu có).
Ngay lập A-bi-ga-in thẳng thắn, bộc trực, 2 lần cầu xin sự tha thứ (câu 24 & 28). A-bi-ga-in mang cho Đa-vít một món quà. Nhưng đủ khôn ngoan để nói rằng đó là cho những người trẻ theo Đa-vít, không phải cho chính Đa-vít. Vì nếu nói rằng những cái đó dành cho David có thể gợi ý rằng Đa-vít đến đây chỉ vì đồ ăn và lòng tự trọng ông bị xúc phạm vì có thể được mua lại bằng tiền.
A-bi-ga-in yêu cầu David đừng làm điều gì đó mà sau này ông sẽ hối hận, khi lời hứa của Đức Chúa Trời được ứng nghiệm. Cô kêu gọi Đa-vít hãy để CHÚA giải quyết vấn đề thay vì tự tay mình trả thù.
A-bi-ga-in cũng đã làm sai một số điều trong lời kêu nài của cô với David
Cô ấy đã làm tất cả những điều này 19bNHƯNG NÀNG KHÔNG NÓI CHI HẾT CÙNG NA-BANH, CHỒNG MÌNH
CÔ CÔNG KHAI VÀ CHỈ TRÍCH NẶNG NỀ CHỒNG MÌNH VỚI DAVID
Cô ấy MỞ CỬA nói với David rằng Na-banh tội lỗi có chết cũng dáng (c.26b)
có lẽ theo cách không thích hợp nào đó cô nói trong tương lai Đa-vít hãy NHỚ ĐẾN CON ĐÒI CỦA CHÚA
A-bi-ga-in không làm gương trong sự phục tùng hay tôn trọng chồng mình
Có lẽ iểm mạnh nhất của sự chói sáng của sự khôn ngoan của A-bi-ga-in là trong câu 29: Cô nói, “David, ông giống như một cái bọc mà CHÚA giữ chặt chẽ và an toàn cho chính Ngài. Kẻ thù của ông giống như những hòn đá mà CHÚA sẽ ném đi. ” Điều này mời gọi Đa-vít hành động như một người gần gũi với CHÚA. Điều này khiến Đa-vít nhớ lại khoảng thời gian mà ông thực sự tin tưởng vào Chúa cho chiến thắng – năm xưa khi ông ném một viên đá ra khỏi trành và giết chết Gô-li-át. Qua những lời khôn ngoan của mình, A-bi-ga-in đã tập trung sự chú ý của David khỏi Na-banh quay trở lại với CHÚA.
Lời kêu gọi của A-bi-ga-in đối với Đa-vít rất vinh diệu vì nó đã nâng đỡ ông lên thay vì đánh hạ ông. David rõ ràng là người sai, và A-bi-ga-in muốn hướng dẫn ông vào điều đúng. A-bi-ga-in không vạch trần Đa-vít. Thay vào đó, cô nhấn mạnh sự kêu gọi và số phận vinh quang của David, cũng như tính toàn vẹn chung của cuộc đời ông, và chỉ yêu cầu ông bình tĩnh lại.
Đa-vít cũng có thể cảm tạ Đức Chúa Trời vì A-bi-ga-in đã nhắc nhở thành công về sứ mạng của mình - trị vì dân Y-sơ-ra-ên trong sự công bình và liêm chính. Nếu Đa-vít tàn sát Na-banh và gia đình ông, thì đó sẽ mãi mãi là vết đen chống lại Đa-vít trong dân Y-sơ-ra-ên. Họ sẽ mãi mãi tự hỏi liệu họ có thể thực sự tin tưởng Đa-vít hay không. Nó cũng có thể phong ấn sự diệt vong của ông trước Sau-lơ, bởi vì đây là lần đầu tiên Đa-vít cho Sau-lơ một lý do chính đáng để truy lùng ông như một kẻ tội phạm.
Đa-vít đủ đàn ông và đủ khôn ngoan để nhận lời khuyên từ một người phụ nữ. Ông biết rằng vấn đề không phải là giới tính của A-bi-ga-in mà là Chúa đã sử dụng cô vào đúng thời gian và địa điểm. David đã làm tốt cả việc nhận lời khuyên của cô ấy và khen ngợi cô vì sự dũng cảm của cô trong việc đưa ra lời khuyên đó.
Cần nhớ rằng A-bi-ga-in không đến với David tay không. Một lý do khiến lời kêu gọi của cô có hiệu quả là vì cô đã trả cho David những gì còn nợ ông ta. Khi David nhận nó từ A-bi-ga-in, ông thừa nhận rằng Na-banh đã thanh toán hóa đơn và không có gì thiếu.
Ở đây Đa-vít biết phước lành của việc được ngăn giữ khỏi tội lỗi. Chắc chắn là một ân phước khi được tha thứ tội lỗi của chúng ta; nhưng đó là một phước lành thậm chí còn lớn hơn khi được ngăn giữ khỏi làm điều ác
Học Kinh Thánh từng chương:
https://susangthat.blogspot.com/2019/11/hockttheochuong.html
Nguồn tham khảo:
https://enduringword.com/bible-commentary/1-samuel-25/