Kết hôn với những người cùng hoàng tộc là một chiến lược chính trị phổ biến trong thế giới cổ đại, và tiếp tục cho đến thời hiện đại. Đó không chỉ là vì giữa các hoàng tộc muốn kết hôn với nhau, mà còn vì bởi lợi ích của mối quan hệ gia đình, tránh được xung đột giữa các quốc gia, nó chỉ có ý nghĩa chính trị, nhưng không có ý nghĩa thuộc linh.
Sa-lô-môn kết hôn nhiều lần và kết hôn với phụ nữ nước ngoài sẽ gây ra tai họa lớn trong cuộc đời ông. Nê-hê-mi nhớ lại gương xấu của Sa-lô-môn (Nê-hê-mi 13: 25-27). Những người vợ ngoại quốc đã làm cho Sa-lô-môn trở thành một tấm gương xấu - họ đã hủy hoại đời sống thuộc linh của ông. “Những cuộc hôn nhân sắp đặt như vậy là sự xác nhận chung của các điều ước quốc tế, nhưng điều ước này là khởi đầu cho sự sụp về mặt thuộc linh của Sa-lô-môn” (Wiseman).
Vào thời này, dân Y-sơ-ra-ên được phép đặt bàn thờ ở những nơi cao khác nhau, miễn là những bàn thờ đó phải hướng về CHÚA và không bị loại bỏ bởi sự thờ hình tượng (như được truyền lệnh trong Phục truyền luật lệ ký 16:21). Khi đền được xây dựng, sau đó tế lễ được tập trung tại ngôi đền.
Có điều tốt và điều xấu trong việc đánh giá về Sa-lô-môn. Có một điều tốt ở điểm là ông đã đi theo quy chế của cha mình là David. Có điều xấu ở trong chữ "SONG NGƯỜI DÂNG."
Đồng thời, dường như Chúa tỏ ra thương xót những ai vi phạm luật này trước khi ngôi đền được xây dựng… Nhưng sau khi đền thờ được dựng lên, việc dâng của lễ ở bất kỳ nơi nào khác là tội lỗi(Clarke)
NHỮNG LỘ TRÌNH CỦA ĐỀN TẠM VÀ HÒM GIAO ƯỚC ĐÃ ĐI QUA TRONG ĐẤT HỨA
· Giô-suê mang cả hòm và đền tạm cho Shiloh (Giô-suê 18).
· Vào thời Hê-li, hòm bị lấy đi và đền tạm bị phá hỏng(1 Sa-mu-ên 4, , Giê-rê-mi 7:12 và 26: 9; Thi thiên 78: 60-64
· đền tạm trở lại Kiriath-Jearim (1 Sa-mu-ên 7: 1-2).
· Sau-lơ khôi phục đền tạm tại Nob (1 Sa-mu-ên 21).
· Sau-lơ chuyển đền tạm đến Ga-ba-ôn (1 Sử-ký 16: 39-40).
· Đa-vít mang hòm đến Giê-ru-sa-lem và dựng một lều tạm cho nó (2 Sa-mu-ên 6:17, 2 Sử-ký 1: 4).
CÓ MỘT SỐ LÝ DO ĐỂ GIẢI THÍCH TẠI SAO ĐA-VÍT KHÔNG MANG ĐỀN TẠM TỪ GA-BA-ÔN ĐẾN GIÊ-RU-SA-LEM:
· Ông có thể tin rằng nếu đền tạm ở đó, dân chúng sẽ hài lòng với điều đó và họ sẽ mất đi niềm đam mê và khải tượng đối với đền thờ mà Đức Chúa Trời muốn xây dựng.
· Có thể đền tạm chỉ được di chuyển khi thực sự cần thiết - như khi thảm họa xảy ra tại Shiloh hoặc Nob.
· David chỉ tập trung vào việc xây dựng đền thờ, không tiếp tục đền tạm.
. Khi hòm giao ước bị lấy đi, dân Israel tập trung vào hòm giao ước ISa 7:2 2 Hòm của Đức Giê-hô-va để tại Ki-ri-át-Giê-a-rim lâu ngày, đến đỗi trải qua hai mươi năm; cả nhà Y-sơ-ra-ên đều than nhớ Đức Giê-hô-va. Cả đời sống Đa-vít lớn lên trong thảm cảnh hòm giao ước và lều tạm chia lìa nhau, đã tạo thành ý thức hệ trong ông, than nhớ hòm giao ước
Chúa ban cho Sa-lô-môn điều ông cầu xin: Chúa Giê-xu cũng hứa với chúng ta trong Ma-thi-ơ 7:7_XIN-TÌM-GÕ; 1Giăng 5:14
Sa-lô-môn xin tấm lòng khôn ngoan, nhân cách quan trọng hơn khả năng!
có phải đây là điều tốt nhất mà Sa-lô-môn xin hay không? KHÔNG! Chắc chắn những khao khát sâu xa của Đa-vít cha ông về sự hiệp thông với Thiên Chúa vẫn còn tốt hơn (Maclaren)
Sa-lô-môn đã làm tốt công việc của mình, tốt hoặc tốt hơn bất kỳ ai, nhưng cuối đời của ông (1Các Vua 11:1-11) cho thấy có điều gì đó thiếu vắng trong đời sống thuộc linh của ông, không như Đa-vít.
Đức Chúa Trời không chỉ nhậm lời cầu nguyện của Sa-lô-môn, Ngài còn đáp lời nó ngoài sự mong đợi. Chúa cũng có lời Ngài trong Ê-phê-sô 3:20 Chúa bởi quyền lực cảm động trong chúng ta, có thể làm trổi hơn vô cùng mọi việc chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng.
Nguồn:
https://enduringword.com/bible-commentary/1-kings-3/