Trong chương 24, Đa-vít đã tha mạng cho Sau-lơ. Trong chương 25, David đã tha cho Na-banh. Và bây giờ trong chương 26, David lại tái tha thứ cho Sau-lơ! Chương 24 và 26 là những câu chuyện rất giống nhau, nhưng chúng có một trọng tâm khác. Chúng ta thấy rằng trọng tâm trong chương 24 là trả lại thiện cho ác. Trọng tâm ở đây trong chương 26 là giao việc đó cho Đức Chúa Trời Giữa hai tập này, trong chương 25, David đã học được từ sự cố với Na-banh là, đối với người dưới quyền mình, yếu hơn mình, không nên hấp tấp mà đừng để mình tự chuốc lấy mọi hậu quả Mỗi người chúng ta cần phải đưa ra quyết định khi trả thù cá nhân. Tôi sẽ để nó cho Chúa? Hay tôi sẽ tự mình nắm lấy mọi thứ? David có một thái độ mới khi nói đến việc trả thù, và chúng ta có thể học hỏi từ thái độ của ông Thay vì tìm cách trả thù cá nhân, bạn nên phó mặc cho Đức Chúa Trời bằng cách thể hiện ba lĩnh vực quan trọng của sự tin cậy: 1) Tin tưởng Đức Chúa Trời để mọi việc trở nên đúng đắn. 2) Tin cậy Chúa bảo vệ bạn. Và 3) Hãy tin tưởng Chúa sẽ ban thưởng cho bạn Kinh thánh không cho chúng ta biết lý do tại sao Đa-vít quyết định lẻn vào trại kẻ thù vào ban đêm, nhưng giờ đây Đa-vít đứng trước Sau-lơ đang ngủ với ngọn giáo cắm dưới đất phía đằng đầu, chắc chắn Đa-vít đang đối mặt với một cám dỗ mới. Abishai xin phép David để giết Sauul ngay lúc đó, nhưng David ngăn cản vì hai lý do. 1) Sau-lơ là vị vua được xức dầu của Chúa. 2) Chính Đức Chúa Trời sẽ xử lý Sau-lơ. Hoặc là thời gian của Sau-lơ đã hết và ông ấy sẽ chết, hoặc ông ấy sẽ chết ngoài chiến trường. Đức Chúa Trời đã phong Sau-lơ làm vua và Đa-vít biết công việc của Đức Chúa Trời là quyết định cách thức và thời điểm loại bỏ Sau-lơ khỏi chức vụ. David đã học được từ toàn bộ câu chuyện của ông với Na-banh ở chương 25 để tin cậy Chúa về thời điểm và các chi tiết. Việc giết Sau-lơ không chỉ là sai mà Đa-vít còn thấy điều đó là hoàn toàn không cần thiết. Đó không phải là công việc của ông. Mà đó là việc của Chúa. David đã học được bài học của mình từ câu chuyện của cuộc đời Na-banh và lần này ông sẽ giao phó điều đó cho Chúa. Vấn đề ở đây là tin cậy Chúa, không phải con người: David và Abishai đơn độc giữa ba ngàn quân địch, nhưng 2 người hoàn toàn an tâm vì Chúa đang che bóng cho họ. Mặt khác, Sau-lơ được Abner và ba ngàn binh lính bảo vệ, và Sau-lơ không hề an toàn. Con người ta sẽ làm bạn thất vọng, nhưng Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn. Hãy tin tưởng vào Chúa, đừng vào con người. Đa-vít tuyên bố rằng Chúa ban thưởng cho mọi người vì sự công bình và trung tín của họ Đức Chúa Trời có thể làm cho ngay cả kẻ thù của bạn cũng được hòa bình với bạn. Khi tự mình giải quyết vấn đề, cho thấy rằng chúng ta không thực sự tin cậy Chúa. Chúng ta cố gắng giúp Chúa, cầm đèn chạy trước ô-tô. Chúng ta đánh mất sự bảo vệ của Đức Chúa Trời đối với cuộc sống của mình và mất đi phần thưởng của mình. Bất cứ khi nào bạn bị cám dỗ để tìm cách trả những mối tư thù, thì hãy giao việc đó cho Chúa. Đức Chúa Trời là Đấng tối cao. Ông trời có mắt/Ngài là Đấng tể trị. Chúa cao cả và đang cai quản. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn khi bạn học giao phó cho Chúa. Tất nhiên Ngài không giúp người lười, không dạy người lười trốn việc, chây việc, mà Ngài giúp người muốn làm tròn trách nhiệm, Ngài muốn dạy họ hàng ngày trong Ma-thi-ơ 11:28-30
Học Kinh Thánh từng chương:
https://susangthat.blogspot.com/2019/11/hockttheochuong.html
Nguồn tham khảo:
http://www.rayfowler.org/sermons/1-samuel/leave-it-up-to-god/