San-ba-lát và Tô-bi-gia lần đầu hết sức lo lắng khi nghe tin một người muốn giúp đỡ người dân Giê-ru-sa-lem (Nê-hê-mi 2:10). Sau đó, họ dùng sự khinh miệt và đe dọa để ngăn cản không cho công việc bắt đầu (Nê-hê-mi 2:19). Bây giờ công việc đã bắt đầu, họ rất tức giận và rất phẫn nộ.
Giống như hầu hết các cuộc tấn công làm nản lòng, có một chút sự thật trong lời nói của kẻ thù. Là thợ xây, người Giu-đa rất yếu đuối. Họ sẽ không hoàn thành nó trong một ngày. Họ không có những vật liệu tốt nhất để làm việc. Một cuộc tấn công bằng sự dối trá, làm nản lòng thường có một số sự thật trong đó, nhưng nó sẽ bỏ qua sự thật lớn lao: Chúa ở cùng chúng ta và đã hứa giúp chúng ta vượt qua.
Câu trả lời của Nê-hê-mi là một ví dụ tuyệt vời. Ông ta không tranh luận, không thành lập ủy ban, thậm chí không trực tiếp đối phó với hai kẻ thù. Thay vào đó, ông đem nó đến với Chúa trong lời cầu nguyện.
Đối với Nê-hê-mi, cầu nguyện là nguồn lực đầu tiên chứ không phải là phương sách cuối cùng. Khi gặp sự chống đối, Chúa muốn chúng ta nương cậy nơi Ngài – và cách thuần khiết nhất để bày tỏ sự trông cậy của chúng ta nơi Chúa là qua lời cầu nguyện.
Nê-hê-mi sau đó đã cầu xin Chúa chiến đấu với kẻ thù vì họ. Ông lệ thuộc vào Chúa để chiến đấu. Đức Chúa Trời đã giao cho ông một công việc để làm và ông sẽ không bị phân tâm khỏi công việc đó.
Youtube:
https://www.youtube.com/watch?v=jCHUcwfkAz0&list=PLwhU8pZXqoaipzUdsux4jcGrt1bNYoNBZ&index=8
Nguồn:
https://enduringword.com/bible-commentary/nehemiah-4/