Tội lỗi mà Nathan mô tả là trộm cắp. Có một cảm giác mà David đã lấy trộm một thứ gì đó từ Uriah.
David yêu cầu bồi thường gấp bốn lần (Xuất 22:1) cho người đàn ông trong chuyện dụ ngôn của Nathan. Đức Chúa Trời đã chính xác bồi thường gấp bốn lần cho U-ri từ bốn người con trai của Đa-vít: con của Bát-sê-ba vừa đẻ ra, Amnon (2Sa-mu-ên 13:28-29), Absalom(2Sa-mu-ên 18:14-18) và Adonijah(1Các Vua 2:24-25).
Đa-vít xứng nhận tội lỗi chỉ có hai từ: hata al-Yahweh
Có sự khác biệt giữa sự phán xét tội lỗi và sự phán xét hậu quả bởi tội lỗi. Đức Chúa Trời đã tha thứ cho tội lỗi của Đa-vít, nhưng Ngài sẽ không che chắn cho ông khỏi mọi hậu quả của tội lỗi. David đã phải đối mặt với hậu quả tội lỗi của ông
Đứa bé đã phải chịu đựng trong vài ngày và sự an ủi của Đức Chúa Trời đã ở ngay sau giữa đau khổ. Mặc dù đứa trẻ đã chết, nhưng sự trừng phạt thực sự dành cho David và Bát-sê-ba chứ không phải đứa trẻ.
“Lòng thương xót của Đức Chúa Trời đối với những đứa con lầm lỗi và biết ăn năn của Ngài sẽ được thể hiện qua việc chuyển kết quả tội lỗi của chúng thành ngọn lửa thanh tẩy chúng”. (Meyer)
Điều này minh họa một nguyên tắc quan trọng: ngay cả khi tội lỗi được tha thứ, có một cái giá cần phải trả. Đức Chúa Trời không đơn giản vượt qua hoặc bào chữa cho tội lỗi của chúng ta. Nó được tha thứ, và một cái giá phải trả. Thường thì một bên vô tội phải trả giá cho sự tha thứ. Ân điển miễn phí cho người nhận, nhưng có giá trả từ phía người cho.
Đa-vít đã đúng khi coi việc công bố sự phán xét của Đức Chúa Trời như một lời mời gọi tha thiết tìm kiếm lòng thương xót của Ngài. Khi sự phán xét của Đức Chúa Trời được công bố hoặc hiện diện, chúng ta không nên tiếp nhận nó một cách thụ động hoặc mang tính định mệnh. Chúng ta nên kêu cầu Chúa trong sự ăn năn và cầu xin ân điển và lòng thương xót của Ngài.
việc cầu nguyện và kiêng ăn đặc biệt không thay đổi ý định của Đức Chúa Trời. Nó đặt Đa-vít vào đúng chỗ để nhận những gì ông phải có từ Đức Chúa Trời, nhưng nó không “buộc” Đức Chúa Trời thay đổi kế hoạch của Ngài.
Cầu nguyện dốc đổ và kiêng ăn không phải là công cụ để đạt được bất cứ điều gì chúng ta muốn từ Đức Chúa Trời. Chúng là những minh chứng về sự phục tùng và đầu hàng triệt để trước quyền năng và ý chỉ của Đức Chúa Trời.
lời cầu nguyện khẩn đảo và kiêng ăn kêu nài của Đa-vít đã được nhậm. Ông có cảm giác bình an khi đứa trẻ chết, biết rằng ông đã làm tất cả những gì có thể, để tìm kiếm lòng thương xót của Đức Chúa Trời trong thời gian bị trừng phạt. Đa-vít tin chắc rằng mình sẽ gặp lại con trên thiên đàng
Chúa Trời không ra lệnh rằng David phải từ bỏ hay rời bỏ Bát-sê-ba, mặc dù cuộc hôn nhân của ông với cô ấy ban đầu là tội lỗi. Một phần nào đó, nguyên tắc này trong bối cảnh liên hệ cảnh báo chúng ta không nên cố gắng xóa bỏ quá khứ mọi liên quan đến các mối quan hệ. Đức Chúa Trời bảo chúng ta hãy ăn năn mọi tội lỗi đang có và sau đó hãy tiếp tục. Nếu bạn kết hôn với người vợ thứ hai, sau khi ly hôn với người vợ đầu tiên và trở thành một tín đồ Đấng Christ, đừng nghĩ rằng bây giờ bạn phải bỏ người vợ thứ hai và quay lại với người vợ đầu tiên, cố gắng xóa bỏ quá khứ. Như Chúa đã kêu gọi bạn, hãy bước đi ngay bây giờ, tại nơi bạn đang có mặt.
Học Kinh Thánh từng chương:
https://susangthat.blogspot.com/2019/11/hockttheochuong.html
Youtube:
https://www.youtube.com/watch?v=nGp1clSX3zM&list=PLwhU8pZXqoagFfwnvYsCqRbObwejPmvIM&index=18
Nguồn:
https://enduringword.com/bible-commentary/2-samuel-12/