Hu-sai biết David gần như không thể ở thế thượng phong, nhưng ông đã vẽ bức tranh một cách hiệu quả rằng David và quân đội ông rất nguy hiểm và đừng nên tấn công gấp. Trong kế hoạch của A-hi-tô-phe, chính A-hi-tô-phe sẽ dẫn đầu trận chiến; trong kế hoạch của Hu-sai, Absalom sẽ dẫn đầu trận chiến. Đây là lần đầu tiên lời khuyên của A-hi-tô-phe thất bại.
VẢ, ĐỨC GIÊ-HÔ-VA ĐÃ ĐỊNH LÀM BẠI MƯU KHÔN NGOAN CỦA A-HI-TÔ-PHE,: Đây là lý do lớn hơn khiến lời khuyên của A-hi-tô-phe bị từ chối. Chúa đã tể trị. Ngôi của Y-sơ-ra-ên thuộc về Ngài, và Ngài có thể ban hay từ chối ai theo ý muốn của Ngài.
Áp-sa-lôm có người thông minh nhất Y-sơ-ra-ên ở bên cạnh, nhưng lời cầu nguyện của Đa-vít còn mạnh hơn sự thông minh của A-hi-tô-phe. Đức Chúa Trời đã khiến lời khuyên của A-hi-tô-phe đưa ra khi được lắng nghe trở nên ngu ngốc (như trong 2 Sa-mu-ên 16: 20-23). Đức Chúa Trời đã cho phép A-hi-tô-phe đưa ra lời khuyên tuyệt vời nhưng lại bị từ chối. Chúa đã tể trị; bởi vì Đức Giê-hô-va đã định như vậy.
“Đây là một trong những nguyên tắc sống tuyệt vời mà mọi trang trong Kinh thánh đều nhấn mạnh và minh họa. Con người không thể chạy thoát khỏi Chúa”. (Morgan)
Chúng ta thấy rằng CHÚA có ý định đánh bại lời khuyên tốt lành của A-hi-tô-phe vì Chúa đã nhậm lời David đã cầu nguyện. Lời cầu nguyện lay động bàn tay của Đức Chúa Trời, và Đa-vít cầu nguyện trong 2 Sa-mu-ên 15:31 ÔI, ĐỨC GIÊ-HÔ-VA! XIN LÀM CHO NHỮNG MƯU CHƯỚC CỦA A-HI-TÔ-PHE RA NGU DẠI.
A-hi-tô-phe không tự tử vì cảm xúc bị tổn thương bởi vì lời khuyên của ông đã bị từ chối. Thay vào đó, ông đủ khôn ngoan để biết rằng theo kế hoạch của Hu-sai, Absalom sẽ thất bại và A-hi-tô-phe sẽ bị dính líu vào âm mưu bạo loạn, tất cả đã thất bại!
Tự tử là phạm điều răn chớ giết người (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:13).
“Tự tử luôn là hành động cuối cùng của sự hèn nhát...Đó là phương sách cuối cùng của 1 người không dám đứng lên đối diện với cuộc sống ”. (Morgan)
“Hàng ngàn người sắp xếp nhà cửa cho thật trật tự, nhưng lại phá hủy linh hồn của họ; họ quan tâm tốt đến đàn gia súc và bầy đàn của mình, nhưng không quan tâm đến lợi ích tốt nhất của trái tim họ. Họ thu thập những chiếc vỏ nghêu sò ốc hến bị vỡ bằng sự cần cù không ngơi nghỉ, nhưng họ lại vứt bỏ những viên kim cương của linh hồn vô cùng quí giá. Họ rèn luyện suy nghĩ trước sau, thận trọng, cẩn thận, nhưng ngoại trừ lúc cần thiết nhất. Họ tiết kiệm tiền của họ, nhưng lãng phí hạnh phúc của họ; họ là những người bảo vệ tài sản của họ, nhưng là những kẻ tự sát linh hồn vô giá của họ”. (Spurgeon)
Câu 27-29: David được những người ở Ga-la-át ủng hộ. Những người bạn trong hoạn nạn thực sự là bạn bè.
Xứ Ga-la-át nổi tiếng dầu và thuốc thơm, “Cứ như thể Chúa khom lưng trước linh hồn đau khổ đó, và khi những nhát dao của cây gậy cắt những rãnh dài trên lưng người đau khổ, dầu dưỡng của Ga-la-át được đổ vào những vết thương mở toang. Giọng nói nhẹ nhàng hơn; bàn tay chạm vào ông mềm mại hơn; lòng trắc ẩn thương xót với những lời đảm bảo dịu dàng như cơn mưa rơi con đường của ông; và tốt hơn tất cả, các thiên sứ bảo vệ sáng láng của Đức Chúa Trời đóng trại trên con đường ông đi và lúc ông nằm nghỉ. " (Meyer)
MP3:
https://anchor.fm/mt-t-hn/episodes/2Sa-mu-n-17-c-Gi-h-va--nh-Lm-Bi-Mu-Khn-Ngoan-Ca-A-hi-t-phe-e1hphm2
Youtube:
https://www.youtube.com/watch?v=jfHxlM2duFQ&list=PLwhU8pZXqoagFfwnvYsCqRbObwejPmvIM&index=25
Học Kinh Thánh từng chương:
https://susangthat.blogspot.com/2019/11/hockttheochuong.html
https://enduringword.com/bible-commentary/2-samuel-17/
https://www.bibelstudium.de/articles/1648/das-leben-davids-31.html