Gióp ở đây phàn nàn về cốt lõi của cuộc khủng hoảng của ông. Gióp đã quen với việc tìm kiếm sự an ủi và cảm nhận được câu trả lời từ Chúa trong những thử thách trước đây của mình. Vậy mà bây giờ khi ông kêu lên Trời, ông không nghe thấy câu trả lời nào.
Gióp khẳng định với bạn bè rằng ông không phải là nạn nhân có tội trước mặt Đức Chúa Trời công chính. Nếu Đức Chúa Trời đã giáng xuống hoặc cho phép tai họa này đến với cuộc đời Gióp, có thể nói rằng Đức Chúa Trời đã đối xử tệ với Gióp vì tai họa đó không phải là hình phạt công bằng cho một số tội lỗi nào đó của Gióp.
Và tất nhiên, tính đến khía cạnh cảm xúc của sự bộc phát đau đớn này, chúng ta hiểu Gióp sẽ nói như thế nào: “ hãy biết rằng chính Đức Chúa Trời đã bạc đãi tôi,Bủa lưới Ngài quanh tôi ”. Gióp có lý do để nghĩ như vậy và bộc lộ những cảm xúc chân thành của mình trước Chúa và bạn bè.
“Theo một nghĩa nào đó, Kẻ tố cáo đang hành động như cánh tay của Đức Chúa Trời, vì Sa-tan đã yêu cầu Chúa hủy diệt Gióp (Gióp 2:5-6) Vì thế Gióp không hoàn toàn sai khi nói: "tay của Đức Chúa Trời đã đánh tôi" (Smick)
“Không có gì tự nhiên và thông thường hơn việc những con người khốn khổ kêu cứu. Điều đau buồn lớn nhất của Gióp là cả Đức Chúa Trời lẫn con người đều không quan tâm đến tiếng rên rỉ của ông hay giải cứu ông khỏi lưới”. (Trapp)
Youtube:
https://www.youtube.com/watch?v=upZYpcAj6Yo&list=PLwhU8pZXqoajEF7GT1emrSeD04ZDx4sGv&index=22
Nguồn: https://enduringword.com/bible-commentary/job-19/