"Binh-đát bắt đầu không lịch sự như Ê-li-pha, mà thẳng thừng buộc tội Gióp là kẻ chập cheng, khùng nộ nhưng trống rỗng”. (Andersen) “Không có một lời xin lỗi hay một chút cảm thông thân thiện nào. Không có nỗ lực mềm mại và làm xoa dịu người đau khổ." (Bradley)
Binh-đát nhanh chóng quở trách Gióp vì lời nói mạnh mẽ của ông, nhưng ông không dừng lại để xem tại sao Gióp lại nói như vậy. Ông nghe lời Gióp nhưng không quan tâm đến nỗi đau của Gióp.
Binh-đát có sự khôn ngoan của người xưa và hệ thống niềm tin của riêng mình, cả hai đều đồng ý và dường như không thể lay chuyển. Điều ông thực sự không có là chính Đức Chúa Trời. Binh-đát và các cố vấn khác của Gióp nói rất nhiều, nhưng điều họ không làm là cầu nguyện. Có vẻ như Binh-đát có rất ít kinh nghiệm thực tế với Đức Chúa Trời; tuy nhiên Gióp đã được chuẩn bị để trải nghiệm Chúa một cách gần gũi đến mức ông có thể nói rằng, bây giờ mắt tôi đã nhìn thấy Ngài (Gióp 42:5)
Youtube:
https://www.youtube.com/watch?v=SgDIbLXatGs&list=PLwhU8pZXqoajEF7GT1emrSeD04ZDx4sGv&index=10
Nguồn:
https://enduringword.com/bible-commentary/job-8/