Mặc dù Giô-sép và Giu-đa chia sẻ với nhau những vinh dự quyền thừa kế của Ru-bên bị mất, nhưng Lê-vi là người đầu tiên trong tất cả các chi phái, được tôn trọng và nổi bật với một vinh dự quý giá hơn cả quyền ưu tiên hoặc phần kép, và đó là chức tư tế. Đức Chúa Trời biệt riêng ra cho Ngài chi phái đó; đó là chi phái của Moses
cả Simeon và Levi đều bị nguyền rủa phải tản lạc vì họ đã tàn sát những người đàn ông ở Si-chem (Sáng thế ký 34:24-30, 49:5-7). Trên thực tế, Đức Chúa Trời đã chia cả hai chi phái Si-mê-ôn và Lê-vi và phân tán họ ra giữa Y-sơ-ra-ên. Tuy nhiên, cách nó xảy ra đối với mỗi chi phái là khác nhau. Chi phái Si-mê-ôn, vì thiếu trung thành, đã bị giải thể như một chi phái, và bị sáp nhập vào khu vực chi phái Giu-đa. Vì lòng trung tín của chi phái Lê-vi trong cuộc nổi loạn về việc con bò vàng (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:26-28), mà tuy họ cũng đã bị phân tán khắp cả nước Y-sơ-ra-ên, nhưng như một phước lành. Cả hai chi phái Lê-vi và Si-mê-ôn đều bị phân tán, nhưng Lê-vi là phước lành còn chi phái kia là một lời nguyền.
Youtube:
nguồn:
https://www.biblestudytools.com/commentaries/matthew-henry-complete/1-chronicles/6.html
https://enduringword.com/bible-commentary/1-chronicles-4-5-6-7-8/