BJ88 tựa như một căn phòng không tên trong ngôi nhà ký ức – nơi người ta tình cờ bước vào rồi chẳng nỡ rời đi. Nó không kêu gọi bằng tiếng chuông rộn ràng, mà bằng một thứ ánh sáng dịu êm, mời ta lắng lại giữa những nhịp hối hả thường ngày. Tựa như một quyển sách không đề bìa, nơi mỗi trang là một lần ta ngồi lại với chính mình – trong sự tĩnh lặng, trong đối thoại không lời.